Quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu luôn là một đề tài bất tận. Trong mối quan hệ này, rất nhiều người sẽ bị bó buộc song. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu chỉ thực sự tốt đẹp khi đôi bên tôn trọng nhau.
Câu chuyện dưới đây cho thấy điều đó.
Khởi đầu phiên dịch hạnh phúc
Tiểu Mộng và Trình Dân quen biết nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Quen nhau chưa lâu, hai người nhanh chóng kết hôn và trở thành vợ chồng. Lúc đó, cuộc sống của họ mặc dù không dư dả song cũng tương đối hạnh phúc, vợ chồng rất quan tâm đến nhau.
Sau khi kết hôn không lâu, họ có một cậu con trai và một cô con gái, có thể xem đó là một sự viên mãn đủ đầy.
Tiểu Mộng cảm thấy cuộc sống của họ nếu cứ như vậy sẽ thật tốt biết bao.
Không lâu sau, Trình Dân và một số người bạn ra ngoài làm ăn và kiếm được một thùng vàng và một khoản tiền lớn. Cuộc sống của gia đình họ nhờ đó mà dần dần được cải thiện đáng kể.
Sự nghiệp của Trình Dân mỗi lúc một tốt hơn, tiền kiếm mỗi lúc một nhiều hơn, anh không chỉ xây thêm một tòa nhà mà còn mua thêm đất, mua xe, đón vợ và mẹ đến nhà mới và cho con vào trường tư thục có tiếng trong thành phố học.
Đứt gánh giữa đường
Đúng lúc cảm thấy cuộc sống của họ thật hạnh phúc thì Tiểu Mộng phát hiện ra chồng có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Hơn nữa, cô ta còn chủ động tìm đến nhà, gây sự khiến mọi chuyện ầm ĩ cả lên.
Mẹ chồng Tiểu Mộng vô cùng giận dữ, bà đánh mắng con trai và đuổi người phụ nữ kia ra khỏi nhà. Dù vậy, việc này cũng không có kết quả gì, Trình Dân cả ngày vui vẻ với bồ nhí, thậm chí không lâu sau, cô ta cũng có thai.
Biết tin này, Tiểu Mộng giận đến mức gần ngất xỉu.
Vậy nhưng lúc đó, Trình Dân vẫn nhẫn tâm nói: "Cô ấy đã mang thai con của tôi, tôi không thể phụ cô ấy, vì thế, chúng ta ly hôn đi. Ly hôn xong, con trai theo tôi, con gái theo cô, ngoài ra tôi sẽ đưa thêm cho cô 50.000 NDT (khoảng 170 triệu đồng)."
Tiểu Mộng không đồng ý ly hôn song chồng gây khó dễ khiến cuộc sống căng thẳng, không muốn tiếp tục chịu đựng, cuối cùng cô cũng chấp nhận.
Trình Dân vốn dĩ chỉ định đưa cho vợ khoản tiền 50.000 NDT nhưng vì mẹ ra sức thuyết phục nên anh ta đưa thêm cho Tiểu Mộng 50.000 NDT nữa, tất cả là 100.000 NDT. Hai người chính thức ly hôn.
Sau khi chia tay, cô dẫn con gái ra đi và mở một tiệm ăn vặt. Mặc dù kiếm không nhiều song cũng đủ để hai mẹ con chi tiêu.
Về phía Trình Dân, anh ta lập tức lấy vợ mới. Mặc dù Tiểu Mộng trong lòng đầy uất ức song tất cả cũng đã qua, cô không bận tâm nghĩ ngợi nhiều nữa.
Kể từ sau khi có con trai riêng, cậu con trai chung của cô và Trình Dân liền bị đối xử lạnh nhạt. Cuối cùng thì Trinh Dân cũng đuổi cậu bé về phía mẹ. Không còn cách nào khác, Tiểu Mộng chỉ còn biết nỗ lực làm ăn để nuôi hai con học hành.
Một năm sau đó, đến mẹ chồng cũ của cô bị nàng dâu mới đuổi khỏi nhà. Không biết đi đâu, bà tìm đến chỗ Tiểu Mộng nhờ giúp.
Nhớ lại sự tử tế mà bà dành cho mình, cô đã đón bà vào nhà, 4 mẹ con bà cháu chung sống với nhau.
Thực ra trong thời gian ở nhờ, nhiều lần bà muốn đi nhưng vì Tiểu Mộng ra sức giữ nên bà ở lại, giúp con dâu việc hàng quán.
Hồi kết
Nhiều năm qua đi, con trai, con gái của cô đều đã thi đỗ vào hai trường đại học có tiếng.
Một đợt ốm nặng đã khiến mẹ chồng cũ của cô không qua khỏi và qua đời. Lúc lâm chung, bà bảo Tiểu Mộng lấy trong túi hành lý ra một chiếc bình cũ đưa cho cô giữ.
Trong suốt quá trình lo tang lễ cho mẹ chồng, cô không thấy bóng dáng Trình Dân đâu. Xong xuôi mọi việc, Tiểu Mộng mới lấy đồ đạc từ trong chiếc bình ra.
Ngoài một vài món đồ cũ, trong đó còn có một cuốn sổ tiết kiệm được gói kín trong nhiều lớp vải. Trong cuốn sổ đó có 200.000 NDT. Đó là một số tiền không hề nhỏ.
Nhìn cuốn sổ tiết kiệm mẹ chồng cũ để lại, Tiểu Mộng không khỏi rơi nước mắt.
Về phía hai con của cô, sau khi tốt nghiệp ra trường, cả hai đều tìm được việc làm và thường sắp xếp thời gian đưa mẹ đi du lịch. Cuộc đời Tiểu Mộng cũng được xem như khổ tận cam lai.
Còn Trình Dân, vì làm ăn thất bại mà phá sản. Vợ con anh ta cũng sớm dứt áo ra đi. Vì tuổi đã cao, chẳng còn làm được gì, lại thêm khoản nợ lớn phải trả nên anh ta chỉ còn cách đi làm thuê sống qua ngày.
Có lẽ, đó chính là báo ứng mà anh ta phải gánh chịu vì hành động vô tình vô nghĩa của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét